“Tôi bị lệch cổ rồi.”

“Hông của tôi chắc giết tôi mất – chúng căng quá.”

Tôi đã nghe nhiều tiếng than vãn vì các cơn đau chính đáng khi tập yoga. Và đến khi tôi có mặt ở lớp học “Yoga cho những người sống sót” của Laura Kupperman. Nơi đây, những tiếng than vãn nghe còn nặng nề hơn.

Một người phụ nữ mệt lả đi vì thuốc hóa trị mới. Một người khác có vấn đề về mật độ xương. Một người nữa đau đớn vì các vết tiêm ngừa – bởi vì việc chữa trị đã tiêu hủy hệ miễn dịch của cô.

Tôi đã ngậm miệng lại, không than vãn về cơn đau ở vai mình.

Tôi đã tập ở lớp học của Laura ở Longmont, Colorado, trước khi ngồi xuống nói chuyện với cô về câu chuyện này đã bắt đầu như thế nào – khi thế giới của Laura chấn động bởi chẩn đoán ung thư vú ngay khi cô vừa kết thúc kì trăng mật.

Laura không nhớ rõ mình có tức giận khi nghe chẩn đoán hay không. Lúc đó cô 37 tuổi và đang bắt đầu một cuộc sống mới. “Tôi thừa nhận tôi đã xử lý tin này khá ổn,” cô nói. “Đúng là, tôi đã từng hỏi “Tại sao lại là mình?”, nhưng tôi không thể dìm mình vào những khả năng đáng sợ có thể xảy ra. Tôi cố gắng dồn năng lượng của mình vào việc tiếp tục sống và cải thiện sức khỏe.”

Yoga đã giúp cô ấy làm điều đó. Vốn là một chuyên gia trị liệu yoga được cấp bằng, Laura tập yoga từ năm 1995 và bắt đầu dạy từ năm 2002, và cô tiếp tục tập luyện và dạy học trong suốt thời kì thực hiện hóa trị và hồi sức sau khi cắt bỏ vú năm 2003. “Tôi ít bị mệt hơn và có ít tác dụng phụ hơn tôi dự đoán.”, cô nói. “Và việc giảng dạy yoga trong thời gian này là điều tuyệt vời; tôi tập trung vào cơ thể người khác hơn là bị ám ảnh bởi những vấn đề xảy ra với cơ thể mình. Yoga cho tôi sự nghỉ ngơi về mặt tinh thần.”

Quan trọng hơn hết, yoga cho cô sự chấp nhận sâu sắc, giúp cô dồn năng lượng cho việc cải thiện sức khỏe, ít nổi giận hơn hoặc bớt tự thương xót bản thân.

“Tôi nhận thấy sự tương đồng giữa yoga và ung thư: chúng chính là cái chúng phải là,” cô nói. “Tất cả những gì tôi có thể làm là đánh giá hiện giờ tôi như thế nào và tìm ra cách mình có thể làm để cải thiện.

Một năm sau khi phẫu thuật ung thư vú, Laura mở lớp “Yoga cho những người sống sót” để giúp bệnh nhân ung thư và những người sống sót từ căn bệnh ung thư tạo mối liên hệ đó.

Không phải một lớp yoga thông thường

Là một người phụ nữ nhỏ nhắn với vóc dáng đẹp của một vũ công cùng nụ cười rộng, ấm áp, Laura chào đón tất cả học viên của mình bằng tên gọi của họ, thường kèm thêm một cái ôm. “Hôm nay bạn thế nào?” Cô hỏi từng người một, chăm chú xem xét mỗi ngày học viên cảm thấy mạnh mẽ như thế nào. Cô nhấn mạnh “hôm nay” – không phải hôm qua, không phải tuần trước.

Nghe những lời than phiền thật của họ, Laura đáp lại bằng sự đồng cảm của một người sống sót – và định hình lớp học theo cảm xúc học viên có mặt ngày hôm đó đang cảm thấy.

“Chúng tôi thực hiện nhiều động tác mở ngực và vai, và chúng tôi thực hiện tư thế thư giãn giúp chống buồn nôn,” Laura nói. Có những tư thế tiếp thêm sinh lực để chống lại sự mệt mỏi, những tư thế tăng cường để chống teo, và những tư thế khác hỗ trợ chống các tác dụng phụ thông thường của hóa trị. Một số tư thế giúp học viên tập trung vào việc kéo căng một số cơ nhất định sau khi phẫu thuật. Kỹ thuật thở giúp cân bằng hệ thần kinh.

Một số nghiên cứu y học gần đây đã chỉ ra rằng yoga mang đến cho bệnh nhân ung thư lợi ích khác nhau, từ giảm căng thẳng và giảm đau đến cải thiện lưu lượng bạch huyết và tăng cường tiêu hóa. Nhưng các học viên của Laura không cần kết quả lâm sàng để biết rằng yoga đã giúp họ.

Một chọn lựa cho nhóm hỗ trợ

Virginia Dutkin, một người mẹ ba con, chưa bao giờ tập yoga trước khi cô được chẩn đoán mắc bệnh u hạch không Hodgkins vào năm 2005 ở tuổi 39. Sau một năm điều trị chuyên sâu, cô nhìn thấy tờ quảng cáo lớp Yoga cho người sống sót của Laura và muốn thử một phen.

“Lúc đầu tôi hơi sợ,” Virginia nói, “nhưng bây giờ tôi rất thích nó. Tôi nghĩ yoga giúp tôi hiểu rõ hơn về cơ thể mình đang làm gì.” Cô vẫn còn bị thiếu máu và, theo lời cô ấy, “không trở lại bình thường” kể từ khi hoàn thành điều trị của mình. “Nhưng vào những ngày tôi đi tập yoga, tôi cảm thấy tuyệt vời và ít mệt mỏi hơn nhiều.”

Những lợi ích thuộc về cảm xúc cũng giúp Virginia trở lại lớp học của Laura. Cô thấy những nhóm hỗ trợ ung thư khác khá chán nản, trong khi lớp học “Yoga cho người sống sót” đã chứng minh là một lựa chọn tốt hơn. “Nhóm của Laura có thể hiểu được những gì tôi đã trải qua,” Virginia nói. “Họ đang làm việc thông qua nó và tiến lên phía trước. Nó cung cấp ý thức tốt về cộng đồng. Nó giống như một nhóm hỗ trợ, nhưng chúng tôi không chỉ ngồi xoay tròn nói về vấn đề của chúng tôi.”

Sự hối tiếc duy nhất của Virginia là cô không bắt đầu tập luyện yoga sớm hơn. “Tôi thực sự ước tôi nên tập yoga khi đang điều trị,” cô nói. “Đó sẽ là lời khuyên của tôi cho ai đó đang bị ung thư hoặc trải qua hóa trị.”

Học viên cùng lớp “Yoga cho người sống sót” Kim Decker đồng ý với điều này. Vốn là một yogi kinh nghiệm khi được chẩn đoán mắc bệnh ung thư vú vào năm 2004 ở tuổi 31, Kim tìm thấy Yoga cho những người sống sót thông qua một nhà trị liệu vật lý đang điều trị bệnh bạch huyết phát triển ở cánh tay cô sau khi hóa trị. Cô đã tập yoga trong khi thực hiện điều trị bức xạ sau đó, “nhưng tôi ước tôi đã tập yoga khi đang làm hóa trị”, cô nói.

“Lúc đầu, tôi quá yếu đến nỗi tôi thậm chí không thể làm được tư thế Mountain Pose”, Kim nhớ lại. “Nhưng Laura biết tất cả những điều chỉnh để giúp bạn, tùy thuộc vào những gì đang xảy ra với bạn. Với yoga, tôi đã thấy sức mạnh của mình trở lại từng chút một.”

“Yoga là việc ở tại nơi bạn đang ở ngay thời điểm này,” cô nói, “nhưng nó cũng là nguồn cảm hứng để xem sự tiến bộ của người khác. Phục hồi không chỉ là về việc tóc mọc lại. Phục hồi cũng có thể ai đó có thể đứng trên một chân ngay lúc này. ”

Laura nói đó là phần thưởng lớn nhất – khi nhìn thấy các học viên của cô chuyển từ bệnh tật và sợ hãi đến mạnh mẽ và sống động. “Tôi không nghĩ về bản thân mình như là một hình mẫu,” cô nói. “Nếu tôi có thể cho những người phụ nữ này cảm hứng để họ có thể tiếp tục và có một cuộc sống tuyệt vời, tôi cảm thấy rất may mắn.”

Nguồn: Gaiam

Dịch bởi Yogavietnam