Dayna Macy, giám đốc truyền thông của Yoga Journal, chia sẻ điều gì giúp cô từ bỏ việc nhuộm tóc và khám phá bất ngờ từ điều đó.

Tôi đang mua vài chậu cây ở cửa hàng trong khu phố – với trang phục yoga đầy mồ hôi và đang háo hức trồng những cây xanh này ở vườn nhà – thì nhận ra người đàn ông xếp hàng sau lưng đang nhìn vào tóc tôi. Mái tóc bạc rối bù.

“Tóc của bà thật đẹp.”, ông ấy nói. Tôi đỏ mặt vì ngượng ngùng và cám ơn ông ấy.

Nghiêm túc mà nói thì tôi đã từng thất vọng về mái tóc của mình. 20 năm trước đây, tôi tìm được một người làm tóc rất đúng ý, người đã giúp chòm tóc dài vừa phải của tôi trông sành điệu vừa đủ để không trông như một bà trung niên. (Cơn ác mộng của tôi là hình ảnh một bà 50 tuổi với mái tóc kiểu bob ôm gọn và mặc những cái quần thun ôm).

Mười năm trước, khi những sợi tóc bạc bắt đầu xuất hiện một cách không nể nang, người làm tóc nhuộm tóc tôi thành màu hạt dẻ tối với các highlights màu đồng làm nổi bật các tầng tóc. Ban đầu, tôi nhuộm mỗi 4 tháng. Sau đó là mỗi 2 tháng. Rồi thì mỗi một tháng. Và mỗi hai tuần: đến đây thì hết chịu nổi.

Da đầu tôi bị ngứa. Tôi dùng thuốc anti-histamine và giấu kín cơn đau của mình, tiếp tục nhuộm tóc cho đến một ngày tôi không thể đến tiệm làm tóc được nữa. Cuộc nổi loạn bên trong tôi đã gầm lên và quyết định. Tôi không thể nhuộm tóc nữa.

Sau một vài tháng, tôi nhận ra rằng tóc mình không chỉ màu bạc. Chúng có màu bạc trắng ở phần trước tóc cùng với những vệt bạc tối màu ở đằng sau. Và trông rất đẹp. Tôi đã từng nghĩ sống chung hòa bình với mái tóc bạc này. Nhưng tóc tôi càng mọc, tôi lại càng yêu màu tóc như thế. Và khi tôi hoàn toàn chấp nhận màu tóc bạc, tôi cảm thấy sự tự do mà mình cảm nhận được trên thảm yoga. Sự tự do không chỉ ở cơ thể mình, mà còn ở tâm trí và tinh thần. Tự do để chính là bản thân tôi, với niềm tin tuyệt đối rằng như thế đã đủ.

Nguồn: Yoga Journal

Dịch bởi Yogavietnam