Nằm nhà đọc sách, tránh xa loài người?
Hay lên Đà Lạt, lang thang ăn rồi ngủ?

Có nơi nào mà bạn không cần phải lo lắng mỗi ngày ăn ở đâu, làm gì, thư thả tận hưởng thời gian nghỉ ngơi nhưng vẫn có ai đó thúc giục mình học thêm một cái gì đó, vận động và suy nghĩ trong thư thái để rồi trở về tinh tươm hơn lúc đầu?

Đó là suy nghĩ của mình những ngày này năm ngoái, một thời điểm stress mất hết động lực làm việc, mình có được 10 ngày “không phải làm gì cả” từ sếp và quyết định phải đi đâu đó khỏi thành phố này. Nay sau một năm mình lần đầu tiên chia sẻ về trải nghiệm này cho những ai cần.

Mình tình cờ tìm thấy Vagabond Temple trên trang Bookyogaretreats.com và ngay lập tức bị thuyết phục bởi ý tưởng một mình đến một nơi xa lạ trải qua một khoảng thời gian thiền, tập yoga, và không làm gì cả.

Đó là một ý tưởng không tồi. 350$ cho 7 ngày đã bao gồm ăn chay, phòng ngủ có giường riêng (ở phòng 2 giường, các option khác sẽ rẻ hơn nữa) và các buổi thiền, yoga, kết nối trải đều suốt ngày. Lịch tập được sắp xếp đều với thời gian nghỉ ở giữa để bạn tự do làm bất cứ điều gì mình thích. Khu retreat này ở Kep, một thành phố biển xinh đẹp và yên bình không quá xa Việt Nam (Tầm 7-8 tiếng di chuyển).

Mọi thông tin khác về việc đăng ký và chương trình retreat đều có thể tìm thấy trên website vagabondtemple.com

Mình đến Kep đầu tháng 12, thời tiết se lạnh tuyệt đẹp và chắc sẽ còn đẹp như vậy đến tầm tháng 2, tháng 3. Xe bus sẽ để bạn ở ngã ba gần bờ biển, chỉ cần cho các chú Tuk Tuk ở đó xem bản đồ và tên của Vagabond họ sẽ chở bạn đến thẳng đó, đường đi bộ khá xa và có khoảng phải lên một con dốc cao nên tốt nhất là đi Tuk Tuk nhé.

Khu retreat được cải tạo lại từ một resort mini khuôn viên chủ yếu là cây cối, bạn sẽ được chào đón rất nhiệt tình bởi nhân viên ở đây và được dẫn lên khu sinh hoạt chung để chờ nhận phòng. Tất cả đều làm từ gỗ, trang trí thô mộc đơn giản mà xinh xắn, có nhiều nơi để bạn nằm ra đọc sách, vẽ vời hay chỉ ngồi ngẩn ra nhìn trời. Từ đây có một ban công lớn mở ra một khung cảnh yên bình có cây cối, bầu trời xanh mùa đông và mặt biển lấp lánh ở xa xa – chỉ nhìn thôi đã thấy yên bình.

Rồi mình sẽ được dẫn đi trên con đường rải đá, qua những tán cây trong vườn đến bungalow mà mình sẽ ở. Khu này nằm ở cuối đường lên núi nên rất yên . Sau khi nhận phòng mình đã ngủ vùi hết mấy tiếng đồng hồ mới dậy, giấc ngủ ngon nhất trong cả một khoảng thời gian dài.

Mỗi ngày ở đây đều có một thời gian để nhân viên dẫn những người mới đến đi tham quan cả khu retreat và giới thiệu lịch sinh hoạt ở đây. Mỗi sáng sẽ có người đem chiêng đi đánh ở khắp khu nhà lúc 6h để báo hiệu đến giờ tập yoga, sau đó là rải rác các giờ thiền, triết lý, kết nối mọi người diễn ra suốt ngày – mọi người được khuyến khích tham gia tất cả các buổi này, theo kiểu nửa ép buộc nửa động viên, sau này mình chán mấy giờ kết nối cộng đồng quá nên hay bỏ qua đi chơi hoặc ở phòng ngủ 🙂 Mỗi ngày sẽ có 3 bữa ăn sáng, ăn trưa ăn tối, chất lượng thức ăn trồi sụt có bữa rất ngon có bữa nuốt không nổi phải trốn đi ăn dưới chân núi, nói chung sẽ hơi khó ăn với các bạn chưa ăn chay kiểu tây ta lẫn lộn bao giờ. Lâu lâu sẽ có các giờ xem phim, xem phim về triết lý phật giáo về tâm lý học cũng có hoặc xem phim giải trí cũng có, lúc đó thì có cả bỏng ngô free nữa. Nếu có điều kiện, bạn có thể tham gia các buổi trị liệu riêng ở đây về yoga, chuông ngân, chakra,… mình chưa thử nhưng các bạn đi cùng đều có phản hồi rất tốt.

Mỗi ngày mình đều cố gắng tham gia tất cả các hoạt động ở đây không bỏ cái nào, thời gian rảnh thì ngủ, đọc sách – chỗ đọc thì nhiều lắm rải rác trong khuôn viên có ghế dài, võng, không thì ra bờ biển, không thì theo các bạn đi bộ ra biển nằm phơi nắng và chuyện trò nhảm, hay mượn xe đạp và đạp một vòng Kep. Nhiều khi mình chỉ ngồi ở ban công phòng sinh hoạt chung nhìn ra biển, uống nước dừa và ăn energy ball ở đây (1$ mọi thứ, homemade ngon kinh khủng) là đã thấy quá hạnh phúc.

 

Gần cuối chuyến đi, một chiều nọ mình đạp xe vào một con hẻm nhỏ và ngạc nhiên chưa ở đó là nguyên một câu lạc bộ, nhà hàng bên bờ biển tuyệt đẹp. Đó là một trong những bãi biển đẹp nhất mà mình từng biết. Có một cây cầu gỗ dẫn thẳng ra giữa biển, xa xa là những cánh buồm đủ màu và trời rất xanh. Mình, sau khi biết ở đây cũng là trung tâm dạy đi thuyền lướt sóng, đã cao hứng đóng tiền học thử một buổi, lần đầu tiên dong thuyền đón gió ra giữa biển, cũng là một trải nghiệm đáng nhớ.

 

Kep là một thành phố nhỏ nhắn có vẻ duyên dáng riêng của nó, đi Kep vào mùa đông cứ như tìm thấy một phiên bản biển của Đà Lạt và thật may, Kep không quá nổi tiếng như Koh Rong gần đó, nên thật là yên bình.

Đối với mình, một chuyến “đi trốn” như vậy là vừa vặn. Có thời gian cho bản thân nhưng cũng buộc bản thân phải vận động, phải tiếp thu thêm những cái mới. Bước vô một môi trường chỉ có duy nhất mình là người châu Á, không thoải mái nhưng cũng buộc mình mở lòng hơn. Và quan trọng là cách ly mình khỏi thế giới vật chất trong một thời gian. Khi quay trở lại, lần đầu tiên trong nhiều năm, mình cảm thấy đầu óc thật nhẹ, thật sạch sẽ, thông thoáng và bớt đi rất nhiều cảm xúc không tích cực trong lòng.

Để đến được đây, bạn cần có thời gian (tất nhiên), khả năng tiếng Anh (để nghe hiểu bài học) và một cái đầu mở – chương trình ở đây thiên về lý luận ý thức mới tiếp xúc sẽ thấy có màu sắc tâm linh và tôn giáo, cần phải mở rộng đầu óc và lắng nghe có chọn lọc, nhưng đều là để hướng đến suy nghĩ tích cực hơn.

Trước khi bạn rời đi, mỗi người sẽ được tặng một tấm thẻ có ghi một câu nói. Mình rất thích câu mình được tặng “This is the beginning of everything you want” – có ý nghĩa như một sự đánh dấu một hành trình mới, là lời nhắc nhở về những thứ tốt đẹp đang chờ ở tương lai. Sau này, khi mình trao tặng cho một người khác, người đó sẽ quay lại Vagabond với tấm thẻ này và biết đâu sẽ có được trải nghiệm tốt như mình đã có được.

Nay mình tặng lại ai đó đang đọc bài viết này và có thể cần đến.

Tác giả _ Trang Trương