Tôi yêu thích Instagram. Tôi trân trọng cộng đồng và có cơ hội được tương tác với họ. Tôi nhấn nút theo dõi các nhiếp ảnh gia, các fashionista, những nhà quay phim, thiết kế, các trung tâm tin tức, nghệ sĩ và dĩ nhiên, cả yogi nữa. Những bài đăng của họ thường tạo cảm hứng cho tôi sáng tạo, khiến tôi cười điên, và làm ấm áp trái tim tôi. Đó là mạng truyền thông xã hội duy nhất tôi yêu thích.

Dù vậy, là chính cha tôi đã chỉ cho tôi thấy những tấm ảnh mà tôi cho rằng đã làm cộng đồng mạnh mẽ hơn cũng làm nó suy yếu đi. “Cha sẽ không thể nào tập yoga đâu,” ông nói, chỉ một tấm hình cho tôi xem. Tôi hỏi tại sao không. “Cha đã 65 tuổi rồi và cha chẳng dẻo tí nào,” ông trả lời. “Cha sẽ chẳng thể nào uốn mình như cái bánh quy xoắn hoặc học tư thế handstand, mà ba cũng không muốn làm vậy.”

Tôi đã sửng sốt khi hiểu rằng sau bao nhiêu năm tôi dạy yoga mà cha vẫn nghĩ yoga là tất cả những gì bạn thực hiện tư thế thật đẹp, thật ngầu. Và tôi nhận ra có lẽ nhiều người không thấy #inspiration (cảm hứng) và #yogalove (tình yêu yoga) từ những tấm ảnh xinh đẹp đó nhưng lại thấy #wtf #nothanks (không, xin cảm ơn.)

Những gì bạn không thể thấy trong bức ảnh selfie

Vấn đề ở chỗ, dĩ nhiên, là những tấm ảnh tư thế đẹp đó không thể hiện một phần bề nổi ý nghĩa của yoga. Trong suốt vài tiếng tiếp theo, tôi đã giảng giải cho cha, nói tất cả mọi thứ trừ asana. Tôi nói cho cha nghe về sự tập trung, về việc sống trong hiện tại, bỏ qua cái tôi của mình, chăm chỉ luyện tập để bỏ đi thói quen xấu và thay thế bằng những thói quen tốt, và cố gắng tìm thấy sự dễ chịu trong thế giới thiên biến này. Và rồi tôi giải thích tư thế chỉ là phương tiện để dạy những triết lý đó: Bởi vì một vài tư thế trông dễ dàng hoặc một vài tư thế trông khó nhằn, cái tôi của chúng ta thường tham gia vào và đóng dấu lên những tư thế mình thích và những cái mình không thích. Nó đôi khi thúc giục chúng ta cố gắng  cho bằng người bạn cạnh bên và có khi dẫn đến chấn thương. Nó cũng ở đó, thuyết phục chúng ta đầu hàng, khi có một tư thế làm ta sợ hãi. Bằng cách học việc chú tâm đến khuynh hướng của mình trên thảm, bạn có thể học nhiều về những gì mình làm bên ngoài chiếc thảm trong cuộc sống hàng ngày khi đối diện với những thử thách tương tự.

Rồi tôi nói với cha rằng ông có thể có được những lợi ích đó mà không cần bước lên thảm, thực hiên asana. Tôi giải thích là thông qua thiền định, ông có thể nhận được cái nhìn sâu sắc như vậy, học cách chú tâm vào hiện tại, bỏ qua những suy nghĩ vô ích, và giữ lại những ý nghĩ thông thái, hữu ích. Ông hoàn toàn bị thu hút và yêu cầu tôi dạy ông thiền và cho ông một kế hoạch tập luyện yoga. Tôi đã rất hào hứng.

 “Yoga là hiện tại”

Quyển sutra đầu tiên của Patanjali gần như nói hết. Phần tôi thích nhất là “Yoga là hiện tại.” Ông không hề nói “Yoga là asana” hoặc “Yoga là tư thế con quạ,” ông nói nó là “hiện tại”. Ở đây ngay lúc này – không phải thông qua những câu chuyện đau đớn, những phán xét hay khuôn mẫu trong tâm trí bạn – không gì khác. Vì không ai trong chúng ta có thể ở đây ngay lúc này mọi lúc, chúng ta cần tập luyện để củng cố kĩ năng tập trung trước tiên. Các tư thế giúp ta làm điều đó. Khi tâm trí chúng ta dễ dàng nhìn thấy các câu chuyện và hình mẫu hơn, chúng ta sẽ bắt đầu loại bỏ những phần gây ra đau khổ và mở rộng những phần làm ta dễ chịu, tồn tại và kết nối được với bản thân và người khác. Đó là yoga.

Việc chụp những tấm ảnh thật đẹp, thật lộng lẫy các tư thế và truyền chúng đi như là yoga, trong một cộng đồng, chúng ta phạm rủi ro cô lập nhiều người thử tập. Thực tế là những tấm ảnh tôi up lên mạng xã hội trong tư thế yoga không phải là hình ảnh của tôi thực hành yoga. Chúng cũng không phải là selfie. Chúng là những tấm ảnh đã được tạo dáng và phong cách chuyên nghiệp trong studio. Và tôi nói với bạn thế này, trong những shoot ảnh đó, tôi không thực hiện nhiều thứ đủ tiêu chuẩn gọi là yoga. Thật ra, những gì xảy ra trong tâm trí tôi trái ngược với thực hành yoga. Tôi không tập trung vào cái tôi đang làm, tôi tập trung vào việc làm thế nào cho mình nhìn thật tuyệt trên camera. Tư thế asana mà camera chụp lại không phải là việc thực hành yoga của tôi mà là kết quả của việc thực hành – từ nhiều năm thực hành. Và đó là điều đẹp nhất của bức ảnh. Là một cộng đồng, hãy đoàn kết và cùng có nhiệm vụ mở rộng định nghĩa của #yogaselfie. Vì vậy bên cạnh những tấm ảnh có nền đẹp, tạo cảm hứng, đáng ngưỡng mộ mà chúng ta oh ah, chúng ta nên up thêm những tấm ảnh về phần còn lại của bài tập – bất cứ cái gì có ý nghĩa cho bạn. Ví dụ, tôi thực hành yoga khi tôi nghiêm khắc với học viên và làm khó các hình mẫu của họ trong lớp. Tôi thực hành yoga khi mọi người không tử tế với mình và tôi chọn hình thức phản hồi không phản ứng. Tôi thực hành yoga khi tôi ngồi trên sàn buổi sáng và thiền. Hãy cho chúng tôi xem #yogaselfie của bạn và nhớ hãy tag tôi nhé @alexandriacrowyoga, và @yogajournal. 

Về tác giả:

Đến từ miền nam California, Alexandria Crow hiện là một giáo viên và cũng là huấn luyện giáo viên chuyên dạy vinyasa với những chuỗi tư thế có phương pháp và đầy thách thức đòi hỏi sự chú tâm tỉnh thức. Bên cạnh đóng góp cho Yoga Journal trong vài trò tác giả và người mẫu, cô còn xuất hiện trong các DVD của Yoga Journal và chiến dịch quảng cáo của hãng Hard Tail.

Nguồn: Yoga Journal

Dịch bởi Yogavietnam