Hồi xa xưa, bước đầu thành công trong cuộc sống chị em phụ nữ là khi tìm được cho mình một tấm chồng (tốt xấu chưa cần biết, miễn có chồng là được). Xưa có câu “Con gái lấy chồng là con gái người ta”, cho nên cưới xong là về phụng dưỡng gia đình “bên kia” và chồng con. Để làm được việc này “một mình” thì phải làm full-time mới chu toàn hết. Việc chân tay thì chắc mệt 5 thôi, nhưng để làm vừa lòng 2 bên (tính chồng con luôn là 2) thì mệt tới 10. Phần này chắc không cần viết dài dòng, ai cũng hiểu hết rồi nha. Đúc kết, lúc này phụ nữ sống cho 2 bên: gia đình chồng và gia đình mình.

Gần đây hơn chút, chắc vài chục năm đổ lại, phụ nữ được bình đẳng hơn, được đi làm và học hành như ai. Điểm này là rất đáng tuyên dương. Tuy nhiên, trách nhiệm và kỳ vọng cũng tăng lên, và tang lên từ nhiều phía. Đi làm có tiền rồi thì phụng dưỡng ba má, giúp đỡ anh chị em là điều đương nhiên. Đến khi lấy chồng thì kiêm luôn gia đình chồng (nếu có thể). Đến văn phòng thì đâu có chuyện “em là phụ nữ, em làm việc nhẹ nha anh”. Nam nữ bình đẳng, nam làm quản lí được thì nữ cũng làm được. Chức cao thì trách nhiệm cao, áp lực nặng. Về nhà, bản tính phụ nữ sạch sẽ, chu đáo, dù chồng không bắt dọn dẹp, cũng tự xách máy hút bụi, cây lau nhà ra làm quần quật à. Đến đây đúc kết lại, phụ nữ lúc này sống cho 4 bên: gia đình hai bên, gia đình của mình, và công việc.

HIện tại đang có 1 trào lưu hết sức phổ biến: phụ nữ sống cho chính mình. Có nhiều biểu hiện khác nhau cho trào lưu này, chẳng hạn một số phụ nữ quyết định độc thân, một số làm mẹ nhưng single mom, một số trở nên hằn học với đàn ông, một số khác lúc nào cũng “bình đẳng bình đẳng bình đẳng”. Tuy nhiên, đa số là theo mô típ này: đi làm trong tòa cao ốc, diện đồ thật sành điệu, đi ăn uống phải có gu, một năm phải đi du lịch vài lần (đi nước ngoài mới tính), nói đến hàng hiệu gì cũng phải biết (đó là kiến thức phổ thông), tập gym hay yoga rồi chụp hình đưa lên mạng cho bạn bè chiêm ngưỡng… Đúc kết lần nữa, lúc này phụ nữ sống cho 3 bên (mừng quá, giảm từ 4 xuống 3): công việc, gia đình, và chính mình.

Tuy nhiên câu hỏi ở đây là phụ nữ có thật sự đang sống cho chính mình hay thật ra đang sống cho những “định kiến mới”? Những định kiến mới do một xã hội mới đặt ra. Phụ nữ hiện nay đã đi được một bước tiến rất dài so với lúc trước. Đó là điều đáng mừng. Tuy nhiên, hãy sống chậm lại và tự hỏi điều thật sự mình muốn là gì? Liệu mình có đang sống cho chính mình hay thật ra cũng chỉ là một nô lệ kiểu mới?

Tác giả: Jivani – www.yogavietnam.vn