Một chủ đề quá quen thuộc nhưng chưa bao giờ cũ. Cứ tưởng định kiến đối với phụ nữ chỉ có ở những nước lạc hậu kém phát triển, nhưng hôm nay tình cờ đọc được bài viết này mới nhận ra ngay cả các nước phương Tây, đặc biệt là truyền thông và báo chí cũng không thoát khỏi suy nghĩ trói buộc người phụ nữ vào những chuẩn mực xã hội.

http://www.theguardian.com/commentisfree/2015/feb/01/colleen-mccullough-obituary-women-judged-on-looks-not-talent

Chắc nhiều người biết đến nữ văn sĩ Colleen McCullough, tác giả cuốn tiểu thuyết “Tiếng chim hót trong bụi mận gai” từng làm say mê biết bao thế hệ đọc giả Việt Nam. Bà vừa qua đời cuối tháng 1 năm 2015. Trong đoạn mở đầu bài cáo phó, thay vì nhấn mạnh những cống hiến của bà cho nền văn học nước nhà, một tờ báo nổi tiếng của Úc đã viết: “Ngoại hình không nổi bật và trông rõ là thừa cân, tuy nhiên bà luôn để lại ấn tượng về sự dí dỏm và nồng hậu.” Rõ ràng ngoại hình chẳng liên quan gì đến sự nghiệp, và càng không quyết định được tính cách. Vậy nhưng một số quan niệm cổ hủ vẫn cho rằng khi nhắc đến phụ nữ là phải nhắc đến ngoại hình đầu tiên, rồi mới đến tài năng.

Không chỉ riêng Colleen McCullough, rất nhiều phụ nữ thành đạt, thậm chí là nhà khoa học nổi tiếng, khi họ qua đời vẫn thường được báo chí ca ngợi là người mẹ tốt, người vợ hiền, rồi mới đến những thành tựu mà họ đóng góp cho xã hội.

Thật buồn cười nếu một ngày nào đó người ta cũng nhắc đến bà thủ tướng Đức Angela Merkel với những thông điệp đại loại như : “Bà là một người đẫy đà, chẳng giỏi việc bếp núc, NHƯNG đã góp phần giữ vững nền kinh tế Đức trong một thời gian dài…”

Thiết nghĩ bình đẳng giới chẳng ở đâu xa, chỉ cần thay đổi trong suy nghĩ và cách nhìn về phụ nữ công bằng như đối với nam giới, chú trọng đến năng lực và tính cách, chứ không phải chăm chăm vào vẻ ngoài đẹp hay xấu và cuộc sống riêng tư của họ. Bạn có nghĩ vậy không?

Nemo – Viết cho YogaVietnam