Đây là một bài viết chia sẻ cá nhân xoay quanh tiêu chuẩn kém chất lượng của các khóa đào tạo HLV yoga 200 giờ theo qui chuẩn của Yoga Alliance. Tác giả là Josh Schrei, người dành trọn cả đời để sống, thở cùng với truyền thống sâu sắc của yoga. Josh là sáng lập viên bốn trường yoga uy tín, ông dẫn dắt nhiều chuyến retreat và đào tạo khắp thế giới. Josh mong muốn mang lại sự thực hành sâu sắc, ngọt ngào, dẫn lối đến một tầm nhìn cốt lõi và đầy năng lượng của yoga cổ xưa

Bạn đọc có thể đọc thêm về chia sẻ cá nhân của Josh để hiểu được quá trình thực hành và giảng dạy của anh ấy.

——————————-

Sau 15 năm là thành viên của tổ chức Liên minh Yoga Yoga Alliance (YA), tôi đã quyết định hủy đăng ký của mình. Tôi sẽ không liên kết với Yoga Alliance với tư cách là một giáo viên yoga có đăng ký (RYT – Registered Yoga Teacher) và tôi cũng sẽ không đăng ký với bất kỳ trung tâm hoặc trường dạy yoga nào liên quan đến Yoga Alliance.

Tôi sẽ tiếp tục giảng dạy các cuộc hội thảo, khóa chuyên sâu, retreat và các khóa học. Và chúng đơn giản sẽ không liên đới gì nữa với Yoga Alliance. Tôi cũng sẽ không gọi những chương trình chuyên sâu của tôi là “đào tạo giáo viên yoga” nữa.

Có nhiều lý do cho quyết định này. Tôi khuyến khích các HLV yoga khác đọc điều này và xem xét đâu là cách tốt nhất cho bản thân cũng như cho việc thực hành yoga của mình.

1) Yoga Alliance dựa trên một tiền đề bị lỗi, và điều này làm tổn hại Yoga rất nhiều.

Vì mục tiêu chuẩn hóa, Yoga Alliance được xây dựng xung quanh một tiêu chuẩn “tự chế” dựa trên một tiền đề vốn đã có lỗi: 200 giờ đào tạo là đủ để trở thành một giáo viên yoga.

Nói thẳng ra, 200 giờ huấn luyện không phải là một tiêu chuẩn cơ bản hay đầy đủ được.

Tôi nói điều này không với mục đích xem thường bất kỳ giáo viên hiện tại hay các giáo viên trong tương lai, cũng không phải xem thường những nỗ lực của họ. Và đây không phải là lời chỉ trích những ai say mê thực hành yoga hay mong muốn chia sẻ việc thực hành của họ.

Nhưng điều quan trọng là phải hiểu từng điểm một về tiêu chuẩn 200 giờ là thấp đến mức nào và ảnh hưởng đến yoga như thế nào. Và rõ ràng, nhờ Yoga Alliance, thế giới yoga hiện đại đang được xây dựng xung quanh “tiêu chuẩn thấp 200 giờ” này.

Thế giới yoga đang đối mặt với một lượng lớn các giáo viên kém chất lượng (Hiện tại có hơn 90.000 RYT trong hệ thống Yoga Alliance). Chất lượng tổng thể của yoga và việc kết nối với nguồn gốc thật sự của yoga đã giảm mạnh theo cấp số nhân. Truyền thống yoga lâu đời đang bị biến tướng thành một mặt hàng đang ở một mức không tưởng.

Hiện tại, theo tiêu chuẩn Yoga Alliance, việc một người tham gia lớp học yoga đầu tiên của họ vào ngày đầu tiên của một tháng, và rồi trở thành giáo viên yoga (trong hệ thống Yoga Alliance) vào cuối tháng đó, là điều hoàn toàn có thể. Tức là một người bất kì, chưa bao giờ tập luyện yoga, có thể trở thành giáo viên yoga trong vòng một tháng.

Không có lĩnh vực nào tôi biết mà người ta có thể tuyên bố chỉ cần 200 giờ huấn luyện là đủ trình độ để đi dạy lại cho người khác. Điều này làm giảm giá trị của yoga, làm xa dần thực hành yoga với gốc rễ của nó, làm giảm đáng kể chất lượng của những gì đang được cung cấp, và đem đến cho yoga những lời chỉ trích về sự vô cảm văn hóa.

2) Các tiêu chuẩn của Yoga Alliance được thêu dệt ra mà không có bất kỳ kết nối nào với Yoga được dạy theo cách truyền thống và đây chính là sự vô cảm về văn hóa.

Ngoài việc đánh mất giá trị và thương mại hóa ồ ạt, điều quan trọng là phải hiểu rằng tiêu chuẩn 200 giờ này không giống một chút nào với cách yoga truyền thống được dạy và được chuyển dạy từ thầy sang trò.

Về cơ bản, Yoga Alliance đã áp dụng mô hình chăm sóc cơ thể (bodywork) để tạo ra các tiêu chuẩn cho lĩnh vực yoga – tức dựa theo quy trình chứng nhận một người có thể trở thành một chuyên gia xoa bóp trị liệu (Licensed Massage Therapist). Theo như tôi biết, không có giáo viên Ấn Độ của bất kỳ dòng yoga chính thống nào được hỏi hay tham khảo về việc tạo ra tiêu chuẩn 200 giờ. Các tổ tiên của yoga hiện đại, tất cả đều là người Ấn Độ, không bao giờ có ý định cho những người ít ỏi kinh nghiệm thực hành đứng ra dạy yoga cho người khác. Nếu ai biết về truyền thống Ấn Độ, ắt hẵn họ sẽ thấy việc giảng dạy yoga chỉ sau vài tháng tập luyện nực cười thế nào.

Đồng ý rằng truyền thống thay đổi. Chúng ta không sống trong thời đại truyền giáo (guru/shishya) trong đó một học viên có lẽ sẽ không được dạy cho đến khi đã thực hành 30 năm, và có thể học viên này cũng không cần thiết phải dạy. Nhưng trong thời điểm các vấn đề như sự nhạy cảm văn hóa, sự chiếm hữu yoga để làm thương mại đang là trung tâm bàn luận trong cộng đồng, thật vô trách nhiệm khi Yoga Alliance tiếp tục đẩy mạnh hệ thống tiêu chuẩn không phản ánh đúng cách yoga được truyền đạt và dạy ở Ấn Độ.

3) Các tiêu chuẩn thấp của Yoga Alliance làm nổi lên hàng loạt các khóa đào tạo chất lượng thấp, và YA không bận tâm về điều này

Tiêu chuẩn 200 giờ đã trở thành trọng tâm cho cả thế giới yoga này phát triển xoay quanh.  Nhắc lại, đây không phải là lỗi của học viên – họ đều là sản phẩm của một hệ thống. Một hệ thống mà các studio rất thích bởi vì Đào Tạo Giáo Viên Yoga 200 giờ (YTT) là cách khả thi nhất để studio có thể tạo nguồn thu tốt.

Những studio như vậy có thể được vận hành bởi những người mà bản thân họ chỉ có một vài năm thực hành yoga. Trong tiêu chuẩn Yoga Alliance, một học viên có thể trở thành giáo viên yoga trong vòng một tháng. Và cùng người này, sau khi giảng dạy 2 năm, có thể đào tạo các giáo viên khác. Các studio cung cấp các khóa đào tạo giáo viên hầu như không chút suy nghĩ về việc liệu giáo viên đào tạo của họ có thể trả lời chính xác các câu hỏi về lịch sử yoga hay không, thậm chí là một kiến ​​thức căn bản về văn hóa tâm linh Ấn Độ đã sản sinh ra yoga thế nào, truyền đạt được thực hành yoga phù hợp với hệ thống triết học Ấn Độ thế nào, thực sự hiểu và giải thích pranāyama, mantra, vv…Một phần cũng quan trọng khác (mà lại ít thấy) là giáo viên đào tạo những giáo viên khác thậm chí có thể còn chưa bắt đầu thực sự tích hợp thực hành yoga trong đời sống bản thân họ.

Các studio kém chất lượng đào tạo ra giáo viên kém chất lượng. Thế hệ tiếp theo của các giáo viên chưa đủ trình độ bắt đầu đào tạo các giáo viên khác, và mức độ chất lượng còn nhiều hơn nữa, và cứ thế tiếp diễn. Một lần nữa, tại thời điểm mà yoga đang được đặt câu hỏi về sự nhạy cảm và tôn trọng văn hóa, làm sao để bào chữa cho việc xuống cấp này? Trong một tình hình như vậy, mọi người nghĩ rằng Yoga Alliance sẽ giám sát chặt chẽ các studio để đảm bảo rằng họ tuân thủ ít nhất các tiêu chuẩn cơ bản và cung cấp một chất lượng nhất định cho chương trình đào tạo giáo viên. Nhưng thực tế là Yoga Alliance không hề (điều này sẽ được nêu rõ hơn trong mục 5). Về cơ bản, việc để nhiều giáo viên và trường học đăng ký sẽ có lợi cho Yoga Alliance nhiều hơn so với việc chú ý đến chất lượng của các chương trình ngoài kia. Đây không phải là yoga, đây là chủ nghĩa tư bản.

4) Trọng tâm 200 giờ được tạo ra bởi Yoga Alliance cổ xúy cho một hệ thống giá trị đi ngược lại với các nguyên tắc của Yoga

Quy trình 200 giờ xây dựng bởi Yoga Alliance được các studio và học viên lao vào ồ ạt phản ánh sự tiêu thụ quá mức, thừa mứa và sự không bền vững. Đây là những điều mà triết lý yoga vốn không ủng hộ. Toàn bộ tiền đề 200 giờ học, đào tạo quay vòng nhanh, thay đổi lối sống trong tích tắc (hey nhìn này, bây giờ tôi đã là một giáo viên yoga rồi nhé!) chính là vòng xoáy tâm lý mà yoga truyền thống tìm cách loại bỏ.

Iyengar, Krishnamacharya và Pattabhi Jois chắc chắn có thu phí cho lớp của họ, chứ không miễn phí, và chắc chắn muốn yoga phát triển ở phương tây. Nhưng có lẽ họ không thể hình dung được thực tế hiện tại. Việc xây dựng một bộ máy yoga dựa trên việc tung ra hàng ngàn giáo viên mới mỗi năm trực tiếp chống lại các nguyên tắc yoga như Satya, Svādhyāya, Aparigraha, và – khi các giáo viên non trẻ với ít kiến ​​thức về cách làm việc với cơ thể lại đang thực sự làm việc với cơ thể con người – Ahiṃsā. Đây không còn là yoga nữa.

Trong một thế giới tập trung vào sản xuất vô tận, luôn chuyển động về phía trước, trong một xã hội có khuynh hướng chú trọng vào thành tựu, một trong những món quà quan trọng mà yoga ban tặng là cơ hội để chúng ta lui về và an trú bên trong mà không nghĩ đến mục tiêu hoặc kết quả. Một sự an trú như vậy, dưới con mắt quan sát của tôi với cương vị người đào tạo giáo viên, sẽ không xảy ra khi học viên tiếp cận một khóa đào tạo đã nghĩ đến yoga như một sự thay đổi nghề nghiệp. Có một sự khác biệt rõ rệt về cách học viên tiếp cận khóa đào tạo. Điều cần thiết trên thế giới hiện nay là cần nhiều giáo viên yoga và cần nhanh? Hay điều cần thiết là có nhiều thời gian hơn cho các học viên thực sự  tĩnh tâm an trú?

Các vấn đề với quy trình 200 giờ không bền vững này là điều dễ thấy, cho cả học viên, studio và thế giới yoga nói chung. Tuy nhiên, thay vì tìm cách khắc phục những vấn đề này, Yoga Alliance tích cực thu lợi nhuận từ quy trình không bền vững này và còn cổ xúy, thúc đẩy nó. Việc lập ra một tổ chức với tiêu chuẩn thấp là phương tiện hoàn hảo cho Yoga Alliance thu lợi nhuận, với vai trò “người set chuẩn”.  Dù thực tế là khi xem xét kĩ càng thì về cơ bản không có tiêu chuẩn gì cả.

5) Yoga Alliance không thực sự theo dõi và kiểm soát các tiêu chuẩn mà nó đặt ra

Ngay cả khi bạn thấy rất thuyết phục rằng cần phải có Yoga Alliance để điều chỉnh thế giới yoga theo tiêu chuẩn tự tạo ra, sự thật đáng buồn là Yoga Alliance không thực sự kiểm soát những tiêu chuẩn này.

Tôi đã giúp triển khai mở 5 trường yoga. Trong các trao đổi giữa tôi với Yoga Alliance, hoàn toàn không có một gợi ý giám sát hoặc một câu hỏi nào về việc chấp hành theo tiêu chuẩn từ Yoga Alliance. Nói thật là, tôi có thể dạy bất cứ thứ gì trong suốt thời gian này và gọi nó là Yoga. Việc của Yoga Alliance là tiếp tục thu phí hàng năm của tôi và tìm các khách hàng khác.

Trong các trao đổi giữa tôi với các nhân viên của Yoga Alliance, họ dường như không đủ am hiểu hoặc được trao quyền để quan tâm đến bất kỳ điều gì khác ngoài việc các biểu mẫu trên trang web của họ có được điền chính xác hay không. Sau khi trường được chấp thuận thì không có sự theo dõi, không có bản khảo sát, không có thông tin liên lạc gì từ Yoga Alliance ngoài lời nhắc trả lệ phí hàng năm.

Ngay cả các trường yoga đang cung cấp chương trình đào tạo không liên quan đến bất kỳ truyền thống yoga nào, các trường cung cấp các thực hành mà theo định nghĩa không phải là yoga, thậm chí các trường có cáo buộc lạm dụng tinh thần và thể chất học viên, đều được tiếp tục chứng nhận bởi Yoga Alliance.

Nếu lí lẽ phản đối là thế giới yoga là quá lớn không thể theo dõi đầy đủ được, điều này chỉ càng chứng minh thêm cho tất cả các điểm nêu trên. Làm thế nào mà thế giới yoga đã bùng phát quá lớn như vậy? Làm thế nào mà chúng ta lại ở trong một tình huống không bền vững như vậy?

 6) Khó nhưng phải kết luận rằng Yoga Alliance tồn tại vì mục đích nào khác ngoài việc kiếm tiền

Trong một hệ thống mà nhìn từ bất kỳ quan điểm khách quan nào cũng thấy sự giảm sút về chất lượng, các tiêu chuẩn dễ dàng, và sự phát triển không bền vững, Yoga Alliance có thể ở vị trí chủ động giám sát, nâng cao tiêu chuẩn để thay đổi bộ mặt của thế giới yoga, thực hiện các hướng dẫn thực sự cho việc trở thành một giáo viên yoga, can thiệp (hoặc ít nhất là lên án) những điều lầm lạc như beer yoga’, hay cần cảnh cáo, hạ uy tín của các trường học đang lạm dụng hệ thống, vv… Với hơn 7 triệu đô la tài sản trong ngân hàng và biên chế hàng năm là 1,2 triệu đô la cho lương bổng các nhân viên, Yoga Alliance chắc chắn có thể làm nhiều điều hơn hiện nay. Tất cả những gì tôi có thể kết luận là họ không muốn làm.

Cuối cùng, tôi rời khỏi Yoga Alliance vì tôi không muốn duy trì một hệ thống chạy ngược lại với các nguyên tắc yoga, đã làm giảm chất lượng dạy và hiểu về yoga theo cấp số nhân, không tôn trọng văn hóa và cổ xúy cho hành vi tiêu thụ và không bền vững mà yoga, về cơ bản, giúp chúng ta tránh xa những điều này.

Chia sẻ thêm về Tác giả 

Khi tôi bắt đầu cung cấp các khóa đào tạo giáo viên cách đây 7 năm, đó là sau một cuộc đời đắm mình trong tư duy và truyền thống Ấn Độ. Tôi lớn lên trong một cộng đồng Phật giáo Thiền. Tôi sống ở Ấn Độ ở tuổi 13 nơi tôi có dịp tiếp xúc và nghiên cứu về vũ trụ học của Ấn Độ giáo và Phật giáo Tây Tạng. Tôi học tiếng Phạn. Tôi thực hành Phật giáo Tây Tạng một cách chăm chỉ trong 8 năm. Tôi đã nghiên cứu liệu pháp mát-xa và có chứng nhận trị liệu massage 1000 giờ. Tôi đã dạy môn Giải phẫu và Sinh lý học tiên tiến tại Học viện Nghệ thuật Chữa bệnh New Mexico. Tôi đã có 5 năm kinh nghiệm võ thuật và hơn một thập kỷ luyện tập yoga chuyên dụng. Quan trọng nhất, tôi đã thực sự nghiên cứu truyền thống yoga. Tôi có thể kể ra các nội dung trung tâm của yoga. Tôi hiểu vị trí quan trọng của yoga trong truyền thống Ấn Độ. Tôi đã thực hành thần chú nhiều năm theo trường phái chính thống và vì vậy tôi có thể giải thích một cách hợp lý câu thần chú có ý nghĩa gì. (Bây giờ bạn có thể thấy các giáo viên giảng giải các thần chú mặc dù chưa thực hành thần chú nào đáng kể.)

Với tất cả những điều này, và đưa ra những gì tôi quan sát trong thế giới yoga, tôi cảm thấy rằng tôi đang ở một nơi để cung cấp một thứ cần thiết – một khóa đào tạo giáo viên liên kết với các văn bản gốc và thực hành yoga chính thống.

Bất chấp mức độ học tập này, tôi vẫn cảm thấy lo lắng khi tôi bắt đầu đào tạo giáo viên. Những gì tôi thấy là sự chú trọng vào số lượng giáo viên yoga là vấn đề. Rằng nếu tôi thực sự muốn học viên trải nghiệm không gian của ‘yoga’ – sự tĩnh lặng của ý thức – rằng tôi phải loại bỏ kỳ vọng rằng các khóa đào tạo sẽ dẫn đến mục tiêu nào đó.

Như tôi đã đề cập trong đoạn mở đầu, tôi sẽ tiếp tục dạy workshop, retreats để giúp tạo ra sự “đắm mình”, sự tĩnh tâm. Tôi sẽ không sử dụng từ ngữ ‘đào tạo giáo viên’ nữa. Những chương trình này sẽ không được liên kết với Yoga Alliance. Học viên sẽ không thể đổi tiền của họ để lấy số ‘giờ’ vô nghĩa nữa. Cuối cùng, giờ là gì? Thực hành yoga là thực hành của cả kiếp sống. 10.000 giờ là một con số thường được hiểu cho sự thành thạo (trình master). Các khóa học tôi cung cấp, theo thời gian, sẽ mang lại kết quả dựa trên sự thực hành và sự cống hiến của học viên. Điều quan trọng cuối cùng là nếu một học viên có thể thể hiện các giáo lý trong cuộc sống của họ. Đó là điều sẽ khiến họ trở thành giáo viên giỏi trong thời gian dài. Không thể dựa trên số giờ để định lượng được.

Đối với những sinh viên đã tham gia một trong những khóa 200 giờ đào tạo của tôi, tôi chắc chắn bạn sẽ nhớ rằng tôi luôn nhấn mạnh rằng 200 giờ chỉ đơn thuần là việc mở cửa. Tôi hy vọng rằng bạn được có những lợi ích từ khóa học này. Tôi biết một số bạn đang giảng dạy. Tôi khuyến khích bạn, cứ tiếp tục học tập, và tại một số thời điểm hãy học tập tại một trong những dòng yoga không bị biến dạng. Tôi khuyến khích, tại một số thời điểm, bạn hãy thực hành ở Ấn Độ. Tôi khuyến khích bạn nghiên cứu các văn bản gốc từ những người thực sự nghiên cứu chúng và biết chúng. Và có lẽ cũng nên xem xét việc giữ lại và khoan truyền đạt những điều mà bạn không thực sự hiểu sâu sắc. Các thực hành như thần chú, thiền quán trực quan, và pranāyama theo truyền thống là không được chỉ dạy rộng rãi cho người mới bắt đầu. Mantra đặc biệt yêu cầu sự hiểu biết rất sâu sắc. Đừng để ham muốn làm cho các lớp học của bạn khác biệt đưa bạn vào cái bẫy khi mà bạn chưa sẵn sàng để dạy.

Luôn đáng để đặt câu hỏi – liệu tôi có nắm vững điều này đủ tốt để dạy nó chưa?

Nếu bạn đã đọc đến đây rồi, cảm ơn sự quan tâm của bạn. Tôi sẽ tiếp tục với tuyên bố này của mình, với một số điều tích cực mà tôi sẽ cung cấp trong những tháng và năm tới, với sự tôn trọng sâu sắc đối với việc thực hành yoga.

Nguồn Taptamarg.com

Dịch Yogavietnam